Quách Gia trầm ngâm rồi lắc đầu:
- Chuyện này khó nói, nếu như hắn muốn dụ chúng ta xuất kích thì DĩnhThượng và Hạ Thái chỉ là mấy ngày đường đi viện quân tùy thời có thểtới, với tâm kế của Tào Tháo chỉ sợ không bày ra mưu kế ngây thơ nhưvậy, nói không chừng còn có dụng kế khác, nếu không hắn đang êm đang đẹp tại sao lại đi lên Dĩnh Thượng.
Trương Lãng nhắm mắt dưỡng thần, không biết tại sao gần đây tu luyện Độn Giáp Thiên Thư hắn cảm thấy tinh lực không được dồi dào như trước.
Quách Gia chợt nhớ tới một chuyện:
- Chúa công có một chuyện không thể không phòng.
Trương Lãng vô lực hỏi:
- Chuyện gì?
Quách Gia nói:
-
Dĩnh thủy gần đây đâng lên rất lợi hại.
Trương Lãng cười;
- Đây không phải là chuyện bình thường sao, hiện tại đang là đầu mùa hè mưa dầm là bình thường.
Quách Gia gật đầu:
- Nhưng vấn đề là mực nước sông Hoài tương đối bình thản.
Trương Lãng trầm tư:
- Bởi vì sông Hoài liên tiếp kết nối Hồng Trạch nam tiếp Trường Giangphun nuốt lũ lụt cho nên sông Hoài sẽ không giố như Dĩnh Thủy đụng mộtcái là mưa to như vậy, cho nên mực nước mới dâng lên.
Quách Gia nói:
- Chuyện này thuộc hạ hiểu rõ, thuộc hạ chỉ muốn cho tướng quân phân công một số binh sĩ, chống lũ lụt.
Trương Lãng gật đầu:
- Đây là chuyện nên làm giao cho ngươi.
Quách Gia liền ứng tiếng.
Trương Lãng nhìn Quách Gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774561/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.