Cổ Hủ vẫn bình đạm nói:
- Nếu như muốn biết thuộc hạ đành nói, Hạ Thái vường vặn từ sông Hoài và sông Dĩnh Thủy mà xây dựng, cộng thêm mùa xuân mưa dầm nếu như chúacông tuyệt đê hạ lưu chắn nước, một khi thuỷ triều nghịch phản, chảyxuống Hạ Thái chỉ cần liên tiếp mấy ngày mưa to lúc đó biến thành biểnlớn mênh mông, chỗ mưa đi qua chó gà không tha, người chết bị diệt,Trương Lãng cùng mười mấy vạn đại quân của hắn chết đuối ở thành HạThái, đương nhiên trong đó còn có những dân chúng vô tội, như vậy chẳngnhững tiêu diệt tai họa lớn trong lòng mà không uổng phí người nào, chỉlà kế này tổn thương thiên hòa, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ thìkhông nên dùng.
Tào Tháo kinh ngạc mà nhìn Cổ hủ, trong mắt của hắn bắn ra hào quang lăng lệ.
Mà Hí Chí Tài bọn họ thì hít một hơi lạnh, nhìn trên mặt không chút biểu tình của Cổ Hủ mà sởn gai ốc.
Tào Tháo nhìn Cổ Hủ sau đó nói:
- Kế này đúng là làm tổn thương thiên hòa, hơn mười vạn tính mạng không thể qua loa bỏ đi, Văn Hòa còn có diệu kê khác khong?
Cổ Hủ bỗng nở ra nụ cười:
- Có có thể tìm trong doanh ra một người tướng mạo đường đường, sau đóđể cho hắn tới Vĩnh Tương, dẫ năm vạn binh mã tới Dĩnh Thượng, lúc nàydụ dỗ quân Giang Đông, vì hạ thái ra Dĩnh Thượng cũng không xa cho nênTrương Lãng sẽ không hoài nghi gì, chỉ cần hơi lộ hành tung Trương Lãngsẽ sai người phục kích mà lúc này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774559/chuong-478.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.