Triệu Vân nghe lời nói của Lục Tốn thì gật đầu, tâm tình vô cùng mâu thuẫn.
Lục Tốn tuy trẻ tuổi nhưng bởi vì trước kia lang thang nhiều cho nên đối với nhân tâm phỏng đoán có phần tâm đắc, hắn biết rõ Triệu Vân kiêng kỵ liền nói tiếp:
- Trận chiến Tây Lăng là thành bại mấu chốt của quân ta, tuy Ninh Đứcchỉ có hai nghìn nhân mã nhưng chỉ cần để lộ một cái là sự tình hỏnghết, đương nhiên Ninh Đức tiến tới Minh A, Tây Lăng chỉ có một đường,trừ phi bọn chúng rơi vào một cái vòng tròn lớn nếu không thì vô cùngbất lợi với tướng quân, quân ta sau khi đắc thắng ở Tây lăng còn có mấybinh sĩ chỉ cần phát hiện ra cá lọt lưới thì nhất định phải giết khôngtha, đem nguy cơ bại lộ sự tình giảm xuống đến mức thấp nhất, đồng thờicũng ngăn cản tin tức truyền báo của quân địch, kiên trì một ngày làtướng quân đại công cáo thành.
Triệu Vân lúc này mới thở ra một hơi, khuôn mặt u sầu không còn mà cười nói:
- Ngươi nói như vậy hi vọng quả nhiên là lớn, đúng là ánh mắt của chúa công, lại có một lương tài xuất thế.
Hai má của Lục Tốn đỏ ửng, đối với sự ca ngợi của Triệu Vân thì lộ ra vẻ ngượng ngù, Triệu Vân bắt đầu hồi phục sự bình tĩnh:
- Nhưng quân ta làm thế nào qua Thận thủy mà không bị quân Tào phátgiác, đây chính là một nan đề lớn không biết ngươi đã nghĩ tới chưa?
Lục Tốn nói:
- Vấn đề này kỳ thực đơn giản,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774535/chuong-467.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.