Triệu Vân ở trong doanh trại dưới ánh nến lập lòe không ngừng ngó qua ởbên ngoài doanh có binh lính đang tuần tra, mỗi lần đi đi lại lại đều lộ vẻ sùng kính nhìn về doanh trại kia tinh thần vô cùng phấn chấn.
Hai mắt của Triệu Vân trải qua dày vò đêm tối vẫn y nguyên dán về phía trước.
Triệu Vân lẩm bẩm:
- Thận huyện đại đạo rõ ràng không thông, tám đạo cửa khẩu, không ngừngphong tỏa hỏa đài, chỉ cần có chút động tình là có thể chuẩn bị sẵnsàng, mà quân chủ lực của Lý Thông đóng ở dưới núi, tính cơ động rấtmạnh, vô luận ở đâu nổi lên chiến sự cũng có thể nhanh chóng trợ giúp,hơn nữa khoảng cách bọn họ với Minh A trấn cũng không xa bao nhiêu nếunhư mình nhập vào trung tâm chỉ sợ những đạo nhân mã khác sẽ vây công,đến lúc đó phải làm sao cho phải?
Triệu Vân càng nghĩ càng buồn bực, hắn bước ra doanh trướng thì nhìnthấy ở trong lều vải bốn tùy tùng thì ba người đã không chịu nổi sự dụhoặc của đêm tối mà buốn ngủ, chỉ có một tùy tùng trẻ tuổi là tinh thầnphấn chấn lồng ngực nhô cao, tùy tùng này hiển nhiên không bì kịp ba tùy tùng kinh cường tráng như vậy, tuy nhiên dưới ánh đèn có thể thấy mặtmũi của hắn tràn ngập phong độ của người trí thức.
Triệu Vân hiếu kỳ liền hỏi:
- Ngươi là người mới tới sao?
Vệ binh kia đứng thẳng tắp hồi đáp:
- Bẩm tướng quân đúng thế.
Triệu Vân gật đầu sau đó liếc nhìn ba tùy tùng còn lại,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774534/chuong-466.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.