Nàng hờn dỗi liếc, nhắc nhở nói:
- Tướng quân…
Trương Lãng thế mới tỉnh táo lại, da mặt dày như hắn không thèm để ý, cố tình trêu chọc nói:
- Đã gần một năm không gặp Chân tiểu thư, trong lòng cực kỳ mong nhớ.Chỉ không ngờ Chân tiểu thư ra ngoài du lịch mới nửa năm, một năm mà đãthay da đổi thịt, phong cách biến đổi lớn như vậy. Ăn mặc thế này khiếnkhuôn mặt vốn đã quốc sắc thiên hương của Chân tiểu thư thêm cảm giácquyến rũ. Chậc chậc, thật không tệ, càng có thể hấp dẫn ánh mắt.
Dù Chân Mật có tâm tĩnh như nước thế nào cũng nghe không nổi lời như vậy, mặt càng đỏ hơn.
Nàng nhẹ giẫm gót ngọc, trách mắng:
- Tướng quân, nếu đã muộn vậy mà ngươi đến chỉ là đánh giá quần áo cáchăn mặc của Chân Mật thì thứ cho không tiếp đón. Lại nói, y phục này làcủa Dung tỷ tỷ, ta mượn mặc không được sao?
Trương Lãng ngây ra, lập tức tỉnh ngộ nói:
- Thì ra là vậy, hèn chi sao thấy quen mắt quá.
Chân Mật thấy Trương Lãng hiểu thì mới yên lòng, nào biết hắn nói câu tiếp theo khiến nàng xấu hổ muốn chui xuống đất.
- Mượn đồ gì không mượn lại đi mượn bộ này, xem ra nàng rất thích nóthôi. Không tệ không tệ, ta cũng thích bộ này lắm, nhiều chỗ gợi cảm,khiến người nhìn không dời mắt được.
Trương Lãng đổi biểu tình, tà cười nói.
Chân Mật không có đầy bụng mực nước, không biết làm sao phản bác lời Trương Lãng, chỉ biết đỏ mặt ngơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774489/chuong-445.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.