Hàn Tuyết bưng đến một chén canh sâm mùi hương thơm ngát, quan tâm nói:
- Phu nhân sợ ngươi vất vả làm việc mệt chết đi, cố ý đích thân xuống bếp nấu bát canh sâm cho ngươi bổ thân thể.
Trương Lãng nghe vậy mừng rỡ nói:
- Ha ha, đã lâu rồi không uống canh Dung nhi tự nấu!
Nói xong vươn tay cầm bát, ngửa đầu ùng ục uống hết.
Hàn Tuyết căng thẳng nói:
- Trương tướng quân đừng gấp vậy chứ, coi chừng phỏng!
Trương Lãng đã một hơi uống hết sạch, cảm giác toàn thân ấm áp.
Hắn đắc ý nói:
- Làm gì có, không nóng chút nào!
Hàn Tuyết thế mới vỗ ngực, oán trách nói:
- Tướng quân, sau này ngươi đừng vội như vậy, lỡ phỏng thì không tốt đâu.
Trương Lãng cười lắc đầu:
- Ta tự biết chừng mực.
Hàn Tuyết bỗng nhớ tới cái gì, vẻ mặt vui sướng nói:
- Đúng rồi, Chân tỷ tỷ đã trở lại!
Trong óc Trương Lãng hiện ra khuôn mặt đẹp tựa tiên nữ không dính nhân gian khói lửa, tinh thần chấn động.
Hắn hỏi ngay:
- Nàng ở đâu?
Hàn Tuyết cười khanh khách nói:
- Có phải là rất muốn gặp Chân tỷ tỷ?
Trương Lãng cười mắng:- Giỏi lắm, tiểu nha đầu này, cũng dám vòng vo với ta? Có tin ta lập tức dạy nàng một bài học không?
Hàn Tuyết xua tay, vẻ mặt kinh sợ nói:
- Tướng quân đừng nha, nô tỳ nói được chưa!
Trương Lãng thế mới vừa lòng bảo:
- Vậy còn được,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774487/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.