Trương Lãng dìu lão dậy, mỉm cười nói:
- Đại nhân không cần đa lễ, đợi ta viết thư khiến đại nhân chuyển giaocho thánh thượng, chứng minh quyết tâm. Đúng rồi, Hứa lão có cách nàođưa phong thư này đến tay thánh thượng không?
Hứa Khiêm mừng rỡ gật đầu, nói:
- Tướng quân hãy yên tâm, tuy lão hủ bị bãi quan nhưng trong triều còn có mấy tâm phúc.
Ngừng một chút, lão chần chờ nói:
- Tướng quân, không biết tại sao ngươi nhất định phải chờ vài năm? Nênbiết khi tướng quân nghỉ ngơi lấy sức thì Tào Tháo đang tăng cường chính mình. Sau khi quét sạch phương bắc y không ngừng cường đại. Dù GiangĐông phát triển như thế nào, cuối cùng nội tình không dày, thua xaphương bắc. Quan Trung Hà Bắc rốt cuộc vẫn là trung tâm kinh tế toànTrung Nguyên, điều kiện ưu đãi. Tướng quân dùng ba năm mới hồi phụcnguyên khí, Tào Tháo chỉ cần một năm. Nếu tính tỉ mỉ thì tướng quân lặng im không phải hành động sáng suốt.
Trương Lãng ngẫm nghĩ, cảm thấy cũng có lý, nhưng trong phút chốc biết nên nói sao.
Hắn đành cười bảo:
- Việc này ta đã có suy nghĩ, Hứa đại nhân không cần lo lắng.
Hứa Khiêm thấy Trương Lãng chần chờ thì biết mục đích đã đạt được.
Lão gật đầu nói:
- Vậy xin tướng quân hãy viết thư đi.
Trương Lãng gật đầu, kêu một tiếng, thân hình xinh đẹp của Hàn Tuyết rất nhanh xuất hiện trong phòng họp.
Hàn Tuyết trải cuộn giấy ra, mài nghiên mực.
Trương Lãng đặt bút như thần, long mã tung
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774478/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.