Hoàng Nguyệt Anh cuối cùng cũng cố gắng nói:
- Ngươi thật sự muốn xem sao, phải biết rằng kỳ vọng càng cao thì thất vọng càng lớn đến lúc đó dung mạo của tiểu nữ chỉ sợ hù ngươi vài ngày không ăn ngủ được.
Trương Lãng cố nén thanh âm run rẩy nói:
- Không nhìn thấy diện mục ta chết cũng không cam.
Hoàng Nguyệt Anh nhìn Trương Lãng mà nói:
- Khá lắm nam tử cứng cỏi.
Hoàng Nguyệt Anh thản nhiên nói:
- Ngươi đã chấp nhắt như vậy thì bỏn tiểu thư giải quyết xong cho ngươi tâm nguyện này.
Sau đó nàng từ từ xóa bỏ dịch dung khuôn mặt của nàng khiến người ta kinh ngạc lại vô cùng tiếc nuối, ngũ quan sáng sủa tuyệt đối là một đại mỹ nữ.
Tuy nhiên ở trên khuôn mặt lại có một cái bớt màu xanh phá hủy toàn bộ cảm nhận khuôn mặt của nàng, cái bớt này rất giống một con bọ cạp độc ở phía dưới còn kéo dài ra như phần đuôi của bọ cạp khiến cho người ta giật mình, cộng thêm biểu lộ băng sơn hàn khí, bất luận là ai nhìn thấy một lần cũng không muốn nhìn lần nữa.
Hoàng Nguyệt Anh liền nói:
- Ngươi viết một bức thư cho ta.
Trương Lãng cười khổ:
- Ngươi xem hiện tại ta viết thế nào được?
Hoàng Nguyệt Anh nhìn Trương Lãng nhíu mày rồi nói:
- Không cần bổn tiểu thư viết là được chỉ cần ngươi mang theo một vận thân tín của ngươi đưa cho ta.
Sau đó nàng tự mình viết thư sau khi viết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774265/chuong-347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.