Trương Lãng tràn đầy ngưng trọng nói:
- Nếu thật như vậy Lưu Bị muốn lấy Ba thục thì vô cùng khó khăn rồi, kế hoạch phòng tuyến Trường Giang của chúng ta càng lúc càng khó đi.
Chu Du cười nói:
- Nói là nói như vậy với hùng tâm của Lưu Bị thì không có khả năng ngồi chờ chết.
Trương Lãng nghĩ nghĩ rồi vòng vo nói:
- Nếu là như vậy Lưu Biểu không thể nào khong phòng, bởi vì binh lực chủ yếu của hắn có ý định nhập xuyên nếu chúng ta quy mô xuất kích chen chân vào Trung Nguyên thì như vậy trong nhà hư không, ngược lại có thể để cho Lưu Biểu cắn một cái, nếu như Lưu Biểu dốc toàn lực tiến tới Giang Đông tình huống càng bất lợi với chúng ta.
Chu Du gật đầu:
- Không tệ đúng là như thế, chẳng qua nếu Lưu Bị không thể có tư cách muốn nắm lấy Kinh Châu không phải vô cùng khó khăn sao?
Trương Lãng không chút nghĩ ngợi mà nói:
- Cho dù Lưu Bị có thể nắm lấy Xuyên Trung chúng ta muốn nắm lấy Kinh Châu cũng không phải trông cậy hắn giúp đỡ.
Chu Du không rõ:
- Tại sao như vậy?
Trương Lãng không biểu lộ?
Lưu Bị nhân nghĩa tứ phương Lưu Biểu lại là dòng họ của hắn hắn có thể làm chuyện vô tình như vậy sao?
Chu Du bị ngưng đọng không biết phải nói sao cho tốt.
Trương Lãng nói:
- Được rồi, ta hiểu ý của ngươi để ta phân phó cho Trương Liêu án binh bất động.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774263/chuong-346.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.