Triệu Vân gật đầu vung tay lên:
- Các ngươi đi xuống bổn tướng quân có chuyện cùng thương nghị với Chu tướng quân.
Bọn họ như được đại xá chớp mắt đã ra ngoài.
Triệu Vân chờ bọn họ đi xong liền để cho bốn thị vệ canh gác doanh môn.
Chu Dị hơi bất an, Triệu Vân liền nhỏ nhẹ nói:
- Chu tướng quân tên Dương Anh kia rất cơ linh ngươi có thể từ bỏ yêu thích Triệu Vân muốn chiêu hắn tới dưới cờ.
Chu Dị biến sắc mà tái nhợt nói:
- Tướng quân Dương Anh có chút thông minh, nhưng không chịu được trọng dụng chỉ sợ sẽ làm lỡ đại nghiệp của tướng quân, mạt tướng lúc đó không đảm đương nổi.
Triệu Vân cười ha hả, trên mặt không hề lộ ra ý bất mãn mà nửa cười nửa giỡn:
- Chu tướng quân, bổn tướng quân chỉ đùa với ngươi một chút mà thôi ngươi tại sao lại bị dọa như vậy.
Trên mặt của Chu Dị chảy xuống từng giọt mồ hôi sắc mặt vô cùng khó coi.
Triệu Vân vô cùng tùy ý mà nói:
- Chu Dị bổn tướng quân tối nay nhàm chán, lại nghĩ tới Lăng tướng quân trong lòng vô cùng buồn khổ cho nên muốn tìm ngươi đến uống rượu tâm sự.
Chu Dị lau mồ hôi trên mặt mà cười khổ nói:
- Triệu tướng quân muốn tìm thuộc hạ uống rượu chỉ cần truyền lệnh một tiếng, thuộc hạ liền theo ngược lại tướng quân tự mình tới đây khiến cho thuộc hạ đảm nhiệm không được rồi.
Triệu Vân khua tay nói:
- Ít
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774257/chuong-343.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.