Triệu Vân nhìn Từ Tuyên, nhẫn nại hỏi:
- Ngươi biết bọn họ là những người nào không?
Quan quân nói:
- Bẩm tướng quân những người này là sơn tặc trên núi về phần vì sao tập kích Lăng tướng quân bọn chúng chỉ nói là cướp tài không có động cơ khác.
Triệu Vân nheo mắt lại nụ cười trên mặt vô cùng tự nhiên:
- Cướp tài sao? Ngự tra rõ ràng chưa?
Quan quân cung kính nói;
- Tướng quân thuộc hạ đã điều trả õ ràng rồi tổng cộng có năm trăm sơn tặc, dẫn đầu là Tả Vinh, tuy nhiên nguyên nhân bọn chúng cũng không nhắc tới.
Sắc mặt của Triệu Vân phát lạnh, trong lòng trở nên trầm trọng hơn rất nhiều, xem ra Chu Dị này giảo hoạt không giống bình thường, biết rõ binh sĩ của mình không thể động tay cho nên cổ động đám dân này liều mạng nghĩ tới đây Triệu Vân lien đưa mắt nhìn Chu Dị.
Trên mặt của Chu Dị không có biểu lộ gì cũng không bối rối chỉ là ngẫu nhiên trong mắt chớp lên hào quang, không biết là đang nghĩ cái gì.
Lúc này Từ Tuyên một mực nhắm mắt bỗng nhiên thản nhiên nói:
- Sơn tặc này to gan quan binh cũng không để vào mắt cần phải sớm trừ diệt.
Triệu Vân chớp mắt giận dữ kêu lên:
- Chu Hoàn.
Chu Hoàn vôi mừng liền đứng ra khỏi hàng:
- Có thuộc hạ.
Triệu Vân vung kỳ lệnh lên mà quát:
- Ngươi mang ba nghìn đội ngũ trừ bỏ sơn tặc, nhớ kỹ thủ lĩnh phải bắt sống
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774255/chuong-342.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.