Khi hắn ngẩng đầu lên thì phát hiện ra sương mù bốn phía đã tản đi bầu trời sáng sủa, thanh sơn bách thủy hài hòa. Trên thiên thư có nói là phải thuận theo tự nhiên tại sao mình không theo tự nhiên mà đi?
Trương Lãng phát hiện lại hưng phấn ngồi xuống một lần nữa.
Hắn ném đi tất cả lộn xộn mà ngồi xuống tâm tư buông lỏng toàn thân bắt đầu nhập định.
Hoa cỏ đá vụn ở bên cạnh, ở phía xa xa còn có chim chóc bay lượn, Trương Lãng tĩnh tọa như là một cây thông già, trầm ngâm vô cùng.
Tâm tình của Trương Lãng bỗng nhiên cảm thấy kích động hắn thấy từng tia lưu khí bắt đầu tăng lên trong cơ thể của mình tuy còn vô cùng bạc nhược nhưng dần dần cũng nóng nhiệt lên.
Trương Lãng thở ra một ngụm trọc khí hai mắt mở ra giống như là thiểm điện lăng lệ đến ác liệt, quả thật chỉ tu luyện một hồi độn giáp thiên thư đã không có khả năng cải biến nhưng Trương Lãng đối với những gân cốt của mình đã sớm luyện cho thành thép cho nên hiện tại bắt đầu hiện lên nội liễm, có thể cương có thể nhu, hơn nữa so với bình thường còn nhu hòa hơn một chút.
Trương Lãng cũng không khống chế được kích động nội tâm nữa, bắt đầu trở lại doanh trại.
.....................
Trình Dục lật qua lật lại suy nghĩ một đêm cuối cùng vẫn quyết định đi theo kế hoạch lúc đầu, dùng binh thần kỳ vây công Tùy châu, chuẩn bị dùng một thế bức gấp Tương Dương, bách Văn sính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774214/chuong-321.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.