Chiến cuộc như vậy mấu chốt là Trương Lãng muốn công kích Bình Đô, cho dù cầm được có thể đứng vững phản công hay không cũng là vấn đề lớn, hơn nữa đối phương cũng có thể xuất binh hai bên, ba mặt giáp công.
Chúng tướng cảm thán một phen chiến cuộc biến hóa quá nhiều, mọi người không thể nhìn thấy hướng đi đằng sau.
Theo đối sách của Trương Lãng binh tới thì tướng đỡ nước tới thì thành ngăn, ở phía xa xa Lưu Bị lúc này đang bực bội khó ngủ, hắn đã ở trong doanh trại nửa canh giờ rồi, thỉnh thoảng thở dài, mặt mày héo rút.
Lúc này ở bên trong đi ra một đại hán chính là Quan Vũ, trên mặt mang theo sầu lo nhàn nhạt;
- Đại ca nếu là lưu ý của đại nhân thì huynh cần gì phải đem sự tình ôm lên người.
Lưu Bị thở dài trên mặt lộ vẻ khó khăn:
- Trương Lãng mấy lần có ân với chúng ta Bị làm gì có mặt mũi mà phản công Dự Chương.
Quan Vũ mạnh mẽ đem thiết chưởng vỗ lên trên bàn lạnh lùng nói:
- Đều là tên Thái Mạo chết tiệt, giựt giây Lưu Biểu kết minh với Tào Tháo tiến quân Giang Đông hiện tại làm đại ca hai mặt khó xử.
Lưu Bị bất đắc dĩ lắc đầu phiền muộn nói:
- Người khác nhìn thì huynh đệ chúng ta có được tiện nghi, Lưu Biểu cũng cho chúng ta cái tốt, binh mang mười vạn, vây công Giang Đông, cuộc chiến này không thể không thắng.
Quan Vũ trầm giọng nói:
- Việc này có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774208/chuong-318.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.