Triệu Vân kinh sợ kêu to:
- Vân Phi!
Luyện Vinh ở trên mặt đất lăn một vòng, Thanh Xà mâu lập tức giơ cao đâm xuyên thấu áo giáp một binh sĩ.
Luyện Vinh không quay đầu lại kêu to:
- Tử Long đi nhanh lên, đừng quan tâm ta nữa!
Triệu Vân bi thương tuyệt vọng, nói:
- Không được! Vân Phi, Tử Long tới cứu ngươi đây!
Triệu Vân vỗ ngựa định quay lại thì Luyện Vinh trợn trừng mắt, giận dữ quát:
- Tử Long, không được! Ta giết một tên là một tên, giết hai tên…
Luyện Vinh chợt ngừng bặt, người đứng đó như bị đóng băng. Một thanh trường thương đâm xuyên qua trái tim gã. Con mắt Luyện Vinh lồi ra, vẻ mặt không cam lòng, miệng lầm bầm cái gì, máu loãng bắt đầu tràn ra từ khóe miệng.
Binh sĩ kia muốn tiến lên cắt đầu gã, Luyện Vinh bỗng hét lớn một tiếng, mạnh lật thanh mâu. Binh sĩ không kịp né tránh, chết ngay lập tức. Gã cố hết sức rút ra Thanh Xà mâu chống thân thể, cố gắng dùng hơi thở cuối cùng thở ra một hơi.
Luyện Vinh thở dốc nói:
- Tử Long, quay về nói cho chúa công, Luyện Vinh không thể lại vì ngài công thành bạt trại rồi.
Nói xong câu đó, mãnh tướng Luyện Vinh luôn theo Trương Lãng nam chinh bắc chiến, trợn tròn đôi mắt giận dữ, chậm rãi nuốt xuống ngụm khí cuối cùng trong đời, cực kỳ không cam lòng rời đi nhân thế. Nhưng cho dù gã đã chết cũng giống như sống một đời, lưng thẳng tắp.
Chu Du ngẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774114/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.