Trương Lãng mấy lần muốn ghìm cương ngựa lộn ngược trở về, nhưng bị Dương Dung túm chặt ngăn lại, hắn bi phẫn chạy đi.
Triệu Vân, Thái Sử Từ, Điển Vi, Luyện Vinh, bốn người lĩnh phân đội nhỏ chặn con đường lớn, không nhường một bước, tử chiến không lui. Họ chỉ là vì muốn cho Trương Lãng thêm nhiều thời gian rút đi.
Triệu Vân đã giết đến con mắt đỏ rực, áo trắng nhiễm đầy máu, không phân rõ là của chính mình hay của địch quân. Lúc này y vung Ngân Bạch thương, ra sức chặn hai chiến tướng của đối phương.
Triệu Vân hét to nói:
- Tử Nghĩa, mau dẫn mọi người đi trước, bảo vệ chúa công quan trọng hơn!
Thái Sử Từ tóc mai tung bay, điểm cương thương như mãnh xà xuất động, gặp thần giết thần, gặp phật giết phật.
Gã rống to:
- Để ta đoạn hậu, Tử Long đi đi!
Triệu Vân một thương đâm lùi hai tướng địch, mắt trợn trừng, tức giận vô cùng hét:
- Tử Nghĩa, đi mau!
- Các ngươi không ai đi được nữa, Trương Lãng cũng không trốn thoát, hắc hắc.
Lúc này trong trận doanh quân địch ùa ra mấy người. Tướng lĩnh dẫn đầu bởi vì trời tối nên không thấy rõ khuôn mặt, chỉ có thể từ trong giọng nói đoán ra y rất trẻ tuổi. Từ trên người y tỏa ra sát khí nhàn nhạt, hiển nhiên là thủ lĩnh phe địch. Bên cạnh y có vài đại tướng, một người tay cầm đại đao, cao hơn bảy thước, cực kỳ vạm vỡ. Người khác cầm thiết tích trường mâu, sát khí đằng đằng.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774113/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.