Quách gia không để ý nói:
- Hạ quan cũng thấy kỳ lạ, bản đồ này rõ ràng chỉ là hai con đường, vì sao chốc lát đã có thêm một đường nữa thế này? Thuộc hạ vẫn chưa thể lý giải được.
- Ồ.
Mọi người cùng đồng thanh kêu lên sợ hãi.
Trương Lãng ngẩng đầu cẩn thận dò xét, con đường này ước chừng rộng 2m, hai bên đều là rừng, cỏ dại sinh sôi. Đường xem ra vững vàng, quanh co khúc khuỷu kéo dài về phía trước, vượt qua một dãy núi rồi biến mất ở trong vòng vây.
Triệu Vũ bất mãn trừng mắt, hung hăng nói:
- Con tưởng rằng ngươi thật sự có bản lĩnh, thì ra ngươi cũng có lúc phạm sai lầm, hừ.
Quách gia trong lòng sợ hại Triệu Vũ, nghe tiếng toàn thân đã rùng mình, đặc biệt nàng lại hừ một tiếng về sau, càng sởn hết cả gai ốc, vội vàng cười đáp, chắp tay chào, lại nói:
- Triệu tiểu thư nói quá lời, ta là một kẻ thư sinh, đâu có lợi hại như ngươi nói.
Từng cử chỉ của Quách gia lại khiến cho mọi người được mở rộng tầm mắt
Triệu Vũ trừng con mắt to đen nhánh, đưa đi đưa lại, Quách gia trong lòng khá rung động, cũng may lúc này Trương Lãng lên tiếng giải vây cho hắn:
- Tiểu Vũ đừng gây chuyện nữa.
Triệu Vũ lúc này mới thè lưỡi đáng yêu, không nói thêm gì nữa.
Trương Lãng như say sưa nói:
- Hay là quân ta không ở chỗ này, hỏi tình hình dân bản xứ một chtus, đợi lát nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2774061/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.