Dương Dung vui vẻ nhìn ông lão hớn hở rời đi, sau đó mê mang nhìn Trương Lãng, hỏi:
- Lão công, đang nghĩ cái gì vậy?
Trương Lãng hít một hơi, căm hận nói:
- Không ngờ quân đội Lý Thúc sẽ vô nhân đạo như vậy! Ta bỗng hy vọng quân đội của Tào Tháo có thể sớm giết qua cho rồi!
Dương Dung định lên tiếng trêu chọc thì bỗng trên đường lớn vang tiếng trầm đục, từ xa tới gần, như sấm đánh liên tục.Trương Lãng và Từ Hoảng biến sắc mặt, quay sang nhìn nhau.
Hai người thấp giọng kinh hô:
- Là đội kỵ binh!
Triệu Vũ biến sắc mặt nói:
- Là quân của Lý Thúc hả?
Từ Hoảng bình tĩnh đáp:
- Rất có thể. Chúng ta trước tiên núp rồi nói sau!
Mọi người vội vàng trốn vào hai bên đường chính, sau đó cẩn thận nhô đầu ra, không dám đánh giá đội kỵ binh bay nhanh tới.
Tiếng chân rậm rạp như tia chớp cuồng phong quét qua, khiến người thấy cực kỳ nặng nề. Mọi người cố chịu đựng tiếng đinh tai nhức óc, đợi đội kỵ binh qua tới một nửa mới dám ló đầu ra nhìn lén.
Trương Lãng vẻ mặt chấn kinh nói:
- Là đội kỵ binh của Tào Tháo!
Dương Dung và Triệu Vũ cùng kinh hô:
- A!
Trương Lãng cười khổ nói:
- Nhắc Tào Tháo thì Tào Tháo liền đến.
May là bên cạnh đường lớn có một cái khe cực sâu, thêm vào tiếng của đội kỵ binh quá lớn cho nên không bị người phát hiện.
Từ Hoảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773977/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.