Hàn Cử hai chân quỳ xuống mặt đất, khuôn mặt đã sưng lên, hắn cố gắng đứng lên oán hận nói:
- Hàn Cử ta thua rồi.
Lời này vừa nói ra, Hàn Tuyết vô cùng sợ hãi, vội vàng kích động nói:
- Ca ca huynh không thể đáp ứng lời huynh vừa nói.
Hàn Cử thở phì phò sắc mặt vô cùng khó coi, hắn khẽ cả giận nói:
- Nam tử đại trượng phu một lời nói ra tứ mã nan truy, muốn trách thì trách Hàn Cử ta học nghệ không tinh.
Trương Lãng động dung nói:
- Hảo, thật là một hảo hán.
Hàn Cử được Trương Lãng khen ngợi nhưng không hề vui, nửa ngày sau hắn mới không cam lòng đi tới trước mặt Trương Lãng, hành lễ dùng thanh âm như muỗi nói:
- Bái kiến chủ nhân.
Sắc mặt của Hàn Tuyết Hàn Sương trở nên khó coi, trong nhất thời không biết phải làm sao cho phải.
Trương Lãng thấy Hàn Cử trọng tín thì cười to hai tiếng nói:
- Được vậy mau bái kiến hai vị phu nhân.
Sau đó hắn chỉ Dương Dung và Văn Cơ.
Dương Dung thoải mái đón nhận lễ của Hàn Cử Văn Cơ thì không được tự nhiên lắm, vừa định từ chối thì đã thấy Hàn Cử hành lễ nói:
- Bái kiến phu nhân.
Đối với một cô nương còn chưa chính thức xuất giá, nàng xấu hổ cỡ nào, không ngừng đạp mạnh chân ngọc, sắc mặt ửng đỏ.
Trương Lãng nhìn qua Văn Cơ và Dương Dung ánh mắt bỗng nhiên rơi lên trên người Hàn Tuyết và Hàn Sương.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773639/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.