Trương Lãng nhìn thấy hai người bọn họ sắc tâm nổi lên, lại thấy ba ngươi tức giận nhìn mình thì liền nói:
- Tam huynh muội các ngươi đã tới, được vậy thì chúng ta quyết đấu chỉ là không biết các ngươi có lá gan này hay không?
Hàn Cử tức giận nói:
- Thiên hạ không có chuyện gì mà Hàn Cử ta không dám làm, có lời gì thì cứ nói ra.
Trương Lãng cười to trong lòng cười thầm đáng đời các ngươi không may. Hắn nói:
- Ba người các ngươi cùng tiến lên, hay từng người từng người làm xa luân chiến?
Hàn Cử tức giận cười nói:
- Đương nhiên là lão tử một mình đấu với ngươi.
Trương Lãng trầm giọng nói:
- Được người sảng khoái nói chuyện sảng khoái nếu như ta thua chẳng những Văn Cơ thuộc về ngươi mà Trương mỗ cũng làm trâu ngựa mặc cho ngươi xử lý.
Lòng Văn Cơ trở nên mờ mịt, nàng bất lực mà nhìn Trương Lãng, sau khi thấy hắn tự tin mười phần, gật nhẹ đầu mỉm cười với mình thì mới an tâm được nhiều hơn.
Hàn Tuyết quan sát Hàn Cử rồi nói:
- Ca ca có đạo là mãnh long quá giang, tiểu tử này dám đơn phương độc mã xông tới đây chắc chắn phải có bổn sự hơn người huynh vẫn nên cẩn thận một chút.
Hàn Cử lớn tiếng nói:
- Muội tử quá lo rồi cho dù tiểu tử này lợi hại, nhưng Hàn Cử ta cũng không phải loại vô dụng.
Hàn Tuyết vẫn lo lắng muốn nói gì đó nhưng Hàn Cử đã quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773637/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.