Trương Lãng khóe miệng cười lạnh ngẩng đầu ưỡn ngực coi thường sinh tử.
Dương Dung thấy Trương Lãng khí khái như thế thì mắt phượng hiện ra vẻ thê lương thầm cắn răng ngọc ngửi mùi đàn hương từ miệng của hắn rồi nói:
- Lão công nếu có kiếp sau ta nguyện làm thê tử của chàng.
Trương Lãng cảm động quan sát Dương Dung thấy nàng mặc dù hoa dung ảm đạm nhưng lại vô cùng kiên nghị đôi mắt toát ra hào quang nóng bỏng, lại nhìn thấy xưng hô của nàng cải biến thì cảm động.
Trong lòng hắn thầm than mình vô đức vô năng làm gì có được người vợ tốt như thế.
Biểu lộ của hai người toàn bộ rơi vào trong mắt của Thái Ung, trên mặt của cả hai toát ra thần thái kỳ quái nhưng không hề sợ hãi, trong lòng không khỏi bội phục mà nói:
- Hai vị xem nhạt sinh tử như thế khiến cho ta phải bội phục.
Mày kiếm của Trương Lãng dựng lên cười dài mấy tiếng rồi nói;
- Đại trượng phu sống chết có số phú quý tại trời nếu đến sẽ đến nếu đi sẽ đi.
Trong mắt Thái Ung hiện ra vẻ kinh ngạc.
Lúc này một tướng quân ở bên cạnh mở miệng nói;
- Đại nhân trời đã không còn sớm nữa sắp tối rồi.
Thái Ung ngẩng đầu nhìn sắc trời thấy cuồng phong thỉnh thoảng gào thét thì trầm tư nửa ngày sau đó nói với Trương Lãng;
- Ta thấy hai vị cũng anh hùng khí khái trong loạn thế không gặp nhiều, có chuyện gì không yên lòng cứ nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-tam-quoc/2773608/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.