Hoa hồng đỏ tươi phía sau hoa viên Thần Kiếm sơn trang lay động đón gió, đung đưa đến một vùng biển lửa tuyệt đẹp, trong gió mơ hồ mang theohương vị tươi mát từ núi xa, làm cho người ta vui vẻ thoải mái.
Ngoại trừ cánh hoa lớn ngoài hồ, cũng có sức người tạo ra cảnh hồ nước, câycầu nhỏ đình các tất cả đều tao nhã. Trong hồ có nuôi đàn cá sặc sỡ lộng lẫy, khi đang ăn, bầy cá trở mình vụt lên giành thức ăn cảnh vật thậtlà tráng lệ.
Nhìn đàn cá to vây quanh, Phong Thần Ngọc nhịnkhông được thở dài, nhìn ánh mắt Thẩm Thất Xảo, gần như định trừng mắtvới mắt cá.
“Biểu ca, huynh cho rằng trong thiên hạ còn có namnhân có thể cự tuyệt Tiêu nhị tiểu thư không?” Đôi mắt Thẩm Thất Xảosáng chói rực rỡ như trân châu đen, ẩn chứa ánh sáng không bình thường.
Phong Thần Ngọc mỉm cười, đem toàn bộ thức ăn cho cá trong tay ném vào tronghồ, mặc dù bận rộn nhưng vẫn nhàn nhã xoay đầu lại, khẽ cười nói: “Trong lòng biểu muội không phải sớm đã có đáp án?”
Nàng khó chịu rasức bĩu môi, mang theo mấy phần bộ dáng tiểu nữ nhân. “Nói nhảm nhiềunhư vậy làm gì? Huynh chỉ để ý trả lời là tốt rồi.”
“Theo giang hồ đồn đại, nam nhân thiên hạ sau khi nhìn thấy Tiêu nhị tiểu thư không quỳ váy, đến nay còn chưa xuất hiện.”
Nàng nghe lời nói này, căm giận cắn răng trừng hắn.
Hắn thấy phản ứng của nàng, nhịn không được cười ha ha, nhảy nhảy xuốngthạch lan, nắm lấy tay nhỏ nhắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-khat-nhi-yeu-xinh-dep/2127336/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.