Sau vài ngày mưa to, nơi nơi đều là cành lá héo úa, đường lầy lội khôngthể tả, xe cũ kỹ, ngựa già, cùng với tên khất cái càng thêm rõ rệt, duynhất không hợp chính là vị cô nương xinh đẹp trên xe tay cầm ô dầu nổitiếng của Giang Nam.
Áo trắng quần lục, dáng vẻ thanh tân, baphần ý cười ở khóe mắt đuôi lông mày, lơ đãng hỏi để lại người đi đườngcó vẻ thất vọng.
“Biểu ca, rốt cuộc là địa vị giang hồ Tiêu lãothái gia của Thần Kiếm sơn trang cao quý, hay là sắc đẹp của Tiêu nhịtiểu thư kinh diễm?” Thẩm Thất Xảo vẻ mặt mang vài phần nghi hoặc rõrệt. (Kinh diễm: xinh đẹp đến đáng ngờ.)
“Tại sao hỏi thế?”Phong Thần Ngọc vẻ mặt thản nhiên, ở cùng nàng càng lâu, khoảng cáchcảnh tượng Thái Sơn sụp đỗ không ngừng càng lúc càng gần.
“Muộichỉ là tò mò.” Giọng điệu của nàng nhấn mạnh hai chữ “tò mò”, “Vì saogặp mặt phần lớn là trai trẻ, tiểu hậu bối giang hồ? Chẳng lẽ sức ảnhhưởng của Tiêu lão Thái gia chỉ dừng ở trên người bọn tiểu hậu bối này?”
Phong Thần Ngọc cuối đầu buồn cười, lời này phải truyền đến tai Tiêu lão thái gia của Thần Kiếm sơn trang, vẻ mặt ông ta nhất định sẽ vô cùng doạngười.
“Huynh vẫn chưa trả lời muội.” Nàng mang đầu đưa ra trước mặt hắn, vẻ mặt chờ mong.
Phong Thần Ngọc chưa kịp trả lời, xe ngựa đột nhiên xóc nảy một cái, ThẩmThất Xảo trở tay không kịp đành phải dùng tay nắm lấy dựa vào người duynhất bên cạnh, mà Phong Thần Ngọc cũng theo bản năng đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-khat-nhi-yeu-xinh-dep/2127335/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.