Dương Thiên thi triển một trong Ngũ Hành Độn Thuật, Thổ Độn Thuật, trực tiếp lặng sâu xuống nền đất của Ngục Viêm Cốc. Cảm nhận nhiệt độ ngày càng gia tăng, Dương Thiên biết mình đang đến gần tầng dung nham bên dưới Ngục Viêm Cốc. Hắn liền dựng lên một vầng sáng màu xanh nhạt bảo vệ quanh người.
Một âm thành trầm thấp vang lên, cả người Dương Thiên chìm vào trong dung nham. Đây là một thế giới màu đỏ, chất lỏng đặc sệt di chuyển với tốc độ rất chậm, nhiệt lượng tỏa ra vô cùng lớn.
Càng tiến sâu vào bên trong, Dương Thiên liền cảm thấy có một thứ gì đó đang kêu gọi hắn. Tạm thời bỏ qua nó, Dương Thiên phóng ra thần thức, bắt đầu tìm kiếm Dung Nham Chi Tâm. Ở trong môi trường dung nham cô đặc, Dương Thiên cũng hao phí gần nửa giờ mới tìm thấy được.
Dung Nham Chi Tâm là tinh túy của dung nham. Nó thực chất là một đám chất lỏng màu vàng nhạt mang theo nhiệt độ cực cao. Dương Thiên đang muốn dùng Khống Vật Thuật bắt lấy nó thì Dung Nham Chi Tâm giống như có linh trí, vội vàng né qua một bên.
Dung Nham Chi Tâm run lên, cô đặc lại thành một khối chất rắn hình dạng một loại yêu thú kỳ lạ. Dương Thiên vui vẻ cười:
- Có linh trí? Rất tốt, vậy thì phẩm chất đan dược luyện ra sẽ khá hơn nhiều.
Dương Thiên một lần nữa dùng Khống Vật Thuật bắt lấy, lần này tốc độ của hắn đã nhanh hơn rất nhiều, dễ dàng tóm được Dung Nham Chi Tâm. Vốn tưởng đã xong, Dung Nham Chi Tâm bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460816/chuong-458.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.