Dương Thiên không nhìn thấy được biểu tình của nữ nhân kia, nhưng hắn vẫn cảm nhận được sát khí rất nhẹ tỏa ra từ người nàng. So với khi bắt đầu, sát khi này đã nội liễm đi nhiều, rất khó để phát hiện. Nhưng Dương Thiên là ai, hắn là kẻ đã trải qua trăm ngàn trận chiến, đối với loại khí này vô cùng mẫn cảm.
Vốn định cho bọn hắn một con đường lui, nếu đã không biết lĩnh tình thì cũng đừng trách hắn độc ác. Dương Thiên là Chân Tiên, trong mắt hắn, chúng sinh đều bình đẳng. Vì vậy Nhân Tộc, Ma Tộc hay Yêu Tộc, bất kể chủng tộc nào cũng có quyền được tồn tại và phát triển, phạm tội phải trả giá.
Hai người đều có quyết định của riêng mình, bề ngoài lại tỏ ra rất hòa hợp. Nữ nhân cười khanh khách nói:
- Nếu ngươi đã muốn đến Dị Linh Môn, ta cũng không ngại dẫn ngươi đi. Bất quá ta vẫn phải nói trước, ở đó Nguyên Anh kỳ cao thủ rất nhiều, pháp thuật, trận pháp cùng pháp bảo vô số. Lỡ như ngươi đàm phán bất thành, xảy ra chuyện gì…
Dương Thiên phất tay:
- Không cần lo lắng cho ta, mọi việc ta đều đã có dự tính.
- Tốt, vậy chúng ta sẽ lập tức khởi hành. Theo ta.
Mang theo mưu đồ, nữ nhân lập tức hướng về phương xa phóng đi. Dương Thiên có thể dễ dàng đoán được suy nghĩ của nàng, chín phần là muốn dụ hắn đi vào Dị Linh Môn rồi dùng quần chiến và trận pháp tiêu diệt. Loại kịch bản này xưa này không hiếm, Dương Thiên thấy nhiều thành quen. Hắn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460760/chuong-402.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.