Hai người bị lời nói của Dương Thiên làm ngạc nhiên, Lý Bàn vội hỏi:
- Dương Thiên, ngươi định biểu diễn cái gì? Có phải là đi bộ trên mặt nước hay dùng tay đập bể vài chục viên gạch như trong phim kiếm hiệp hay không?
- Bàn Tử, ngươi xem thường ta đến vậy sao. Sư phụ của Tiểu Nghiên có thể phi hành, một chưởng đánh ra cái hố gần chục mét. Ta so với nàng càng lợi hại, đương nhiên phải làm thứ gì đó lớn lao hơn.
- Rốt cuộc là cái gì, ngươi đừng có úp úp mở mở nữa.
Lý Nghiên tuy cũng rất muốn biết Dương Thiên sẽ biểu diễn trò gì, nhưng trong thâm tâm nàng vẫn luôn cho rằng sư phụ mới là người lợi hại nhất trên đời, liền lên tiếng phản bác:
- Ngươi đứng nói bậy, sư phụ của ta rất lợi hại, ngươi tuổi còn trẻ, dù là thiên tài cũng không thể nào so sánh được với nàng.
- Ngươi nói ta không bằng nàng?
- Đúng vậy, còn kém rất xa. Ngươi đừng buồn, tuổi của ngươi còn trẻ, nếu chăm chỉ tu luyện, thành tựu tương lai chắc chắn sẽ không kém.
Những điều Lý Nghiên nói là những thứ nàng đang nghĩ trong lòng, hoàn toàn không có ý châm chọc Dương Thiên. Đáng tiếc, Dương Thiên lại không nghĩ vậy. Cảm giác bị coi thường thực sự rất khó chịu.
- Được, nếu Tiểu Nghiên ngươi đã nói vậy. Ta cũng rất muốn diện kiến vị sư phụ thiên hạ vô địch kia của ngươi một lần.
Lý Nghiên giật mình, vội vàng lắc đầu:
- Không được, Tĩnh Tâm Môn chỉ lưu nữ nhân. Nếu ngươi đến, chắc chắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460601/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.