- Ta vừa nói với ngươi chuyện này hôm trước. Đừng nói với ta ngươi đã quên mất?
Dương Thiên xác thực đã quên mất, chuyện này hắn vốn chưa bao giờ để trong lòng. Tất nhiên, Dương Thiên sẽ không thừa nhận.
- Sao có thể như vậy được. Chỉ là nhất thời chưa nghĩ ra mà thôi.
- Ta đang trên đường đến nhà ngươi, mau chuẩn bị nhanh lên.
Dương Thiên thay một bộ quần áo rồi bước ra ngoài. Khoảng 15 phút sau, Lý Bàn lái một chiếc xe đi đến. Dương Thiên quan sát chiếc xe rồi nhìn Lý Bàn:
- Ngươi đi thuê chiếc xe này ở đâu?
- Cái gì mà thuê xe. Đây chính là xe của ta.
Nhìn dáng vẻ không YSplLq7 tin của Dương Thiên, Lý Bàn có cảm giác xúc động muốn đánh người. May mắn là hắn vẫn kiềm chế được, nếu không hắn cũng chỉ có thể làm bao cát cho Dương Thiên luyện tay.
- Ngươi không cần nối dối như vậy a. Nếu ngươi có tiền mua xe hơi, tại sao đến bây giờ vẫn chưa có bạn gái. Chúng ta quen biết nhau cũng đã lâu, ta cũng đã quá hiểu về ngươi.
Lý Bàn vẻ mặt tức giận:
- Đây là món quà từ một vị huynh trưởng cho ta trước khi ta bị đuổi khỏi Lý gia. Ta trước giờ vẫn không sử dụng, hôm nay là ngày ta trở về mới lấy ra.
Lý Bàn còn có điều chưa nói. Vị huynh trưởng kia cho hắn chiếc xe này ngụ ý là bảo hắn nên từ bỏ hi vọng trở về gia tộc. Trở thành một tên lái xe ôm. Không phải Lý Bàn sợ Dương Thiên tức giận thay hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460447/chuong-89.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.