Sở A đang dùng cơm với gia đình thì nhận được điện thoại, mở máy lên thì nhìn thấy số lạ liền tắt máy. Hắn rất không thích có người làm phiền khi đang dùng bữa. Dương Thiên thấy điện thoại đột nhiên tắt máy cảm thấy khó hiểu, chẳng lẽ Tô Lịch đưa sai số.
Lần trước Tô Lịch đã giúp hắn lưu lại số điện thoại của hầu hết các quan chức cấp cao trong tỉnh để thuận tiện khi làm việc. Dương Thiên vừa gọi điện chính là cục trưởng cục cảnh sát này. Lắc đầu khó hiểu, Dương Thiên lần nữa gọi lại, bên kia cuối cùn cũng bắt máy kèm theo một âm thanh khó chịu:
- Ngươi là ai?
- Ngươi là cục trưởng cục cảnh sát Thanh Lâm huyện thuộc Bắc Giang tỉnh?
- Không sai. Có điều phải gọi là Bắc Giang thành, Bắc giang vừa được tăng lên làm thành phố, chẳng lẽ ngươi không biết?
Dương Thiên cảm thấy người này thật nhiều lời, Bắc Giang trở thành thành phố thì có liên quan gì đến hắn:
- Việc đó để sau, ta là Dương Thiên.
Sở A ngẩn ra, Dương Thiên, chẳng lẽ là cái tên Dương Thiên mà người kia nhờ hắn giải quyết sao?
- Ta không biết ngươi làm sao có được số điện thoại của ta, nhưng ta không thể giúp gì cho ngươi.
Nói xong liền định tắt máy, Dương Thiên nói tiếp:
- Vậy sao, ngươi không biết ta cũng không sao. Nhưng Ám tổ ngươi đã từng nghe nói qua sao?
Sở A dừng tay, giọng có chút run:
- Ngươi đến cùng là ai?
- Ngươi bắt ta đến đây chẳng lẽ không biết ta là ai. Nhưng quên nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460412/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.