Trung niên nhân mở miệng cố gắng nói chuyện nhưng chỉ ú ớ không nói được thành tiếng.
- Sao ngươi không trả lời, có phải là vẫn chưa hiểu hay không?
Trung niên nhân vẻ mặt đỏ bừng, khua tay múa chân. Mộc mẫu rốt cuộc chịu không được, tiến lên nói giúp:
- Dương Thiên, thả hắn ra đi, nếu không có thể xảy ra án mạng.
Dương Thiên gật đầu, nhạc mẫu đại nhân đã có lời, không thể không nể mặt. Trung niên nhân được thả xuống, vẻ mặt đỏ bừng, tức giận chỉ tay vào Dương Thiên:
- Ngươi muốn làm gì, có tin ta gọi cảnh sát đến bắt ngươi hay không?
Dương Thiên nhún vai:
- Ngươi có thể gọi, ta cũng muốn biết không khí ở cục cảnh sát là như thế nào.
Trung niên nhân không tiếp tục nói nữa, lấy điện thoại ra bấm một dãy số. Dương Thiên cũng không ngăn cản hắn, nghe Lý Bàn nói cục cảnh sát có một vị hoa khôi rất xinh đẹp, nên nhân cơ hội này đến gặp nàng một phen. Có điều cũng không nên để tên này tiếp tục đến làm phiền Mộc Vũ Hàm. Dương Thiên cũng lấy điện thoại ra gọi cho Tiêu Chính Long:
- Thiếu gia, là ta.
- Ngươi đến quán ăn lần trước, cũng là tên lần trước. Cho hắn một bài học, đừng để hắn tiếp tục đến đây làm phiền nữa.
- Thiếu gia, có cần ta khiến hắn biến mất không? Việc này ta có thể xử lý một cách kín đáo, không để ai hay biết.
- Không cần, dù gì hắn cũng là nhạc phụ của ta, không nên tuyệt tình như vậy. Nhưng nhớ là đừng để các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-chan-tien/1460411/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.