Đang trong lúc nhà nước bắt đầu đi lên,Mộc Yến Anh lại từ bỏ ngôi vị thừa kế, vứt mũ ra đi trong sự bàng hoàngcủa tất cả người trong thiên hạ.
Riêng về phần Mộc Yến Anh, nàng ra đi là để vĩnh viễn chôn giấu bí mậtvũ khí mà nàng đã tạo ra, loại vũ khí này trong thời bình chính là “củkhoai bỏng tay” nàng không muốn nữ vương trở nên cố kỵ nàng, càng khôngmuốn món đồ chơi này nuôi ra dã tâm trong lòng nữ vương. Mặc khác nàngquen thói phóng khoáng không chịu bó chân một chỗ, muốn bước chân đingao du thiên hạ như nàng đã từng. Đi trên con đường riêng của mình, đối với Mộc Yến Anh cuộc sống bây giờ mới chính thức bắt đầu.
Trang phục nam trang chỉnh tề, một người một ngựa phi thẳng về hướng Đông với hành trang là một tay nải đầy ngân phiếu.
...
Đi đến một quán nước bên đường, Mộc Yến Anh ghé vào uống trà nghỉ ngơi.
- Tiểu nhị, trà này sao lại khó uống như vậy? – Bàn bên cạnh
- Khách quan thông cảm, quán nhỏ nên chỉ có thể như vậy thôi. - Tiểu nhị phân trần
- Này, trà của ngươi lại đắng như vậy chứ?
- Khách quan, trà thì phải đắng chứ?
- Ta nói ngươi biết, ở nhà ta trà không đắng như vậy đâu, trà rất ngọt, ngươi nên bỏ mật ong vào trong trà đi.
- Khách quan, người trêu chọc ta, trà sao lại bỏ mật ong vào?
Phương châm của Mộc Yến Anh khi ra khỏi cửa là không bao giờ lo chuyện bao đồng nhưng nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-anna-nguyen/1983469/quyen-1-chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.