Năm năm sau...
- Tham kiến mẫu hoàng - Mộc Yến Anh
- Hoàng nhi bình thân.
- Đa tạ mẫu hoàng. Mẫu hoàng cho triệu nhi thần có sự gì chăng?
Nữ vương là một người uy nghiêm nhưng cũng rất lạnh lùng, đối với cử chỉ âu yếm, nàng không bao giờ thể hiện, mà Mộc Yến Anh cũng tự lập sớm, tự nhiên nàng xem Mộc Yến Anh như một người đã trưởng thành.
- Ta thấy hoàng nhi sớm hiểu chuyện, ta rất vui mừng. Hôm nay cho gọi hoàng nhi đến cũng chỉ là muốn trò chuyện mà thôi.
- Hài nhi xin bồi mẫu hoàng - Mộc Yến Anh biết mục đích mẫu thân gọinàng tới không gì khác ngoài việc kiểm tra nàng, một người trăm côngnghìn việc như mẫu thân không thể nào gọi nàng đến nói chuyện phiếmđược, nếu không nàng đã không phải ở trong quân doanh như bây giờ.
- Từ khi ngươi hiểu chuyện đến nay chưa được trở về hoàng cung diện kiến phụ hoàng, hoàng nhi không trách ta chứ?
- Bẫm mẫu hoàng, nhi thần nào dám. Đại sự nên lấy đầu, tư tình nữ nhi nào dám bàn đến.
- Hoàng nhi thật khiến ta an tâm, mẫu thân cũng mong ngươi sớm ngày trưởng thành, có thể vì Nam triều ta mà góp sức.
- Bẩm mẫu hoàng, nếu nhi thần có thể ra sức ấy cũng là trách nhiệm củanhi thần. Nhưng hài nhi vẫn còn non dạ, không biết... - Mộc Yến Anh cốtình thăm dò độ tin tưởng trong của mẫu hoàng đối với lời nói của nàng.
- Hữu thoại tựu thuyết xuất lai, bất yếu muộn tại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-luu-anna-nguyen/1983468/quyen-1-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.