Một người đang bận tu luyện còn một người đang làm nhiệm vụ khác nên đều từ chối. Phong Lôi trước kia ở nhân giới làm kỹ sư nông nghiệp nên nhìn chung vẫn có cảm tình với các nhiệm vụ liên quan đến linh dược. Ngọc mễ gần giống cây lúa nước ở Nhân Giới nhưng lớn hơn gấp mấy lần, cao đến ngang ngực người trưởng thành, ăn vào có tác dụng rèn luyện thân thể.
Hai người Phong Lôi sau khi lĩnh nhiệm vụ thì lên đường luôn vì cũng đã gần đến thời gian tập hợp. Địa điểm lần này vẫn ở Dược viên ngoại môn nhưng ở một khu đất khác. Dược viên rộng đến mấy trăm mẫu lại có mấy khu vực có cấm chế không thể quan sát nên có thể trồng đủ loại cây cỏ linh dược. Có khoảng mười người tiếp nhận nhiệm vụ này bao gồm Phong Lôi và Vu Chính đang xếp hàng để nhận một cái liềm thay vì cuốc như lần trước vẫn từ đại hán râu quai nón lần trước.
_ Nhiệm vụ của các ngươi là trong ba ngày gặt xong mươi mẫu ruộng này.
Phong Lôi thử cầm chiếc liềm quan sát, vẫn là một pháp khí cấp thấp màu bạc nhạt, dài hai trước, lưỡi hơi cong, tay cầm khá vừa tay, ước chừng nặng khoảng năm cân. Vu Chính thì nhập môn trước nên đã quen thuộc:
_ Nhà quê như ngươi chẳng phải quen thuộc với liềm nhất sao.
_ Ngươi mới nhà quê, ta là người Thượng Hải gốc đấy
_ Thượng Hải lớn lắm sao?
_ Thượng Hải không lớn lắm nhưng rất đặc biệt so với các
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-loi-de-quan/2811895/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.