Trong rừng phát sinh một luồng kiếm ảnh kinh tâm động phách.
…
Một đạo quân đang di chuyển rầm rộ ở trong cánh rừng, một trăm người chia làm bốn nhóm tách ra làm bốn hướng. Còn lại hai mươi người ở giữa, chúng dường như bảo vệ một thứ gì đó đặc biệt.
Đằng Long đi ở chính giữa hai mươi người trung tâm. Y vào lão Vương bị xích chung bởi sợi xích, ngoài ra hai chân mỗi người đề có dây xích quấn chặt.
“Nhanh lên!”
“Nhanh!”
Mấy tên Hồng kì phía sau liên tục đẩy vào vai hai người để thúc giục.
“Thảm rồi, thảm rồi! Vốn dĩ chỉ là đến mua người mà thôi, bây giờ lại còn bị bắt? Đời ta quả thực thảm rồi!”
Lão Vương ca thán, hắn vừa nói vừa giơ cái túi ngọc trai trước mặt Đằng Long. Hắn vẫn chẳng hiểu, bao nhiêu người ở quán trọ không bắt vậy mà chỉ bắt có một mình hắn?
“Xem ra chủ nhân của ta đúng là không có mắt nhìn người!”
Chủ nhân của Lão Vương, điều gì khiến hắn tìm đến Đằng Long? Phải chăng là danh tiếng đang nổi như cồn của y.
“Chủ nhân của ngươi là ai?” Đằng Long hỏi.
“Ha! Ngươi trốn ở quán trọ ba năm nên chẳng biết gì về chuyện bên ngoài đúng không? Ngươi bây giờ vang danh thiên hạ rồi, trong một ngày có thể giết chết Ngưu Quảng, không nổi tiếng mới lạ. Biết bao nhiêu người tìm đến để mua chuộc ngươi, muốn ngươi làm thủ hạ mà ngươi không biết hay sao?”
“Bao gồm cả chủ của ngươi?” Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
“Đúng thế! Ông chủ của ta cũng chẳng ngoại lệ, kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-kiem-quyen-2-huyet-nguyet/256174/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.