Mục đích đương nhiên sẽ được nói ra từ đầu, nhưng mục đích chân chính cuối cùng có khi chỉ nằm trong bụng của kẻ tính kế.
…
Quay trở lại buổi chiều hôm trước, khi mà lễ Nhất Đẳng vẫn còn đang diễn ra. Mọi người xung quanh thắc mắc vì đã quá một vòng nhưng Mã Quang chưa hề mở miệng trả giá. Cứ đà này thì bọn chúng ứng phó làm sao?
E rằng lúc này chính Mã Quang cũng không biết sẽ ứng phó thế nào, bởi lẽ hắn chưa từng trả giá trong một ngày nhất đẳng.
“Vòng này ta trả sáu vò rượu ngô!” Mông Phúc cuối cùng đã lên tiếng.
Lúc này bất chợt một người hầu đi lên ghé tai vào Ngọc Nguyên Đãng mà thì thầm. Ông ta nghe xong thì có phần đắc chí.
“Thì ra vòng này Mã Quang đại nhân trả một nương lúa ư? Hân hạnh, hân hạnh!” Ngọc Nguyên Đãng đưa tay mời Mã Quang uống rượu.
Người hầu kia là thay Mã Quang lên tiếng, vậy sao hắn phải nói riêng với Ngọc bản chủ?
“Được, ta cũng sẽ theo đại nhân, ta trả…”
Mã Quang quá đỗi bất ngờ, hắn chẳng còn tâm trí đâu để ý đến những cái giá mà bọn người kia đưa ra sau đó. Trong đầu hắn chỉ nổi lên thắc mắc…
“Ngọc Nguyên Đãng thay ta trả giá? Chuyện này là như thế nào?”
Người hầu kia là của Ngọc bản, hắn nghe theo sự sắp xếp của bản chủ mà trả giá thay cho Mã Quang chứ chẳng phải người hầu của Mã Quang.
Nếu Mã Quang vòng nào cũng không trả giá thì những bản chủ khác khó mà đồng ý cho được. Thế nên, Ngọc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-kiem-quyen-2-huyet-nguyet/256165/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.