“Xin lỗi, ngươi không sao chứ?”
Một cánh tay vẫn chĩa về Đằng Long nhưng y không hề đáp lại. Chính xác hơn là không thể đáp lại.
Tay trái Đằng Long đang cố thu dọn những thanh củi vương vãi trên đất, con gái của ông chủ Kim lúc này chạy lại giúp y.
Đằng Long đã làm ở đây được bao lâu?
Chỉ có ông chủ mới biết được thôi! Đằng Long chăm chú nhặt lại vài thanh củi, ban nãy y không cẩn thận vấp vào chân người người khách mà ngã lăn ra, bó củi trên vai cũng theo thế mà tung tóe xuống đất.
“Xong rồi!” Con gái lão Kim nhanh miệng, cô đặt bó củi lên vai Đằng Long để y mang vào nhà bếp.
Kẻ chỉ còn một cánh tay đương nhiên rất khó làm việc, may thay cha cô vẫn cố sắp xếp cho y công việc bổ củi hàng ngày. Nơi đây là chỗ trú ngụ của những kẻ tha phương cầu thực, chẳng ai là ông chủ Kim nỡ lòng từ chối.
“Cảm ơn!”
Đằng Long lạnh lùng bước đi mà chẳng để ý đến một cánh tay vẫn đang đưa ra trước mặt của mình. Đúng hơn là một người khách đang cố giao tiếp y.
Mái tóc rậm rạp che hết cả khuôn mặt, hình như cũng mọc râu rồi thì phải? Quần áo Đằng Long xộc xệch và lấm bẩn, đôi chỗ còn vá chằng vá đụp. Đó là tất cả những gì người khách có thể hình dung về y.
Thật đúng với bộ dạng của một kẻ làm công hèn mọn ở trong quán trọ.
Liệu người khách có biết thân ảnh vừa đi qua hắn sở hữu sức mạnh khủng khiếp đến nhường nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-kiem-quyen-2-huyet-nguyet/256163/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.