Phàm những người dùng mưu kế là những trí giả muốn đắc thắng mà không cần phải dụng binh. Mưu kế ban đầu nói đến sơ kì. Sơ thì khó biết, thượng dễ biết. Sơ là chỉ lúc mới vào cuộc, chưa có tác động hay hình thái gì, chưa biết sự việc biến chuyển ra sao, giá trị như thế nào. Vậy cho nên sơ kì là cái trứng trong bọc chưa lòi ra, cũng chưa nở thành hình, nó ngầm khởi sự ở trong lòng trí giả.
“Hụ, hụ!”
Nói đến đây, người đàn ông trên giường liền ho lên một tiếng. Đó là Hùng Vũ, dù bị trọng thương nhưng ông vẫn có giảng giải cho người thiếu niên bên cạnh.
“Tộc trưởng đại nhân, ngài nói những lời này là…” Đằng Long muôn phần khó hiểu.
“Đó… một chút sở học của ta muốn truyền lại cho ngươi!”
Truyền lại? Hùng Vũ nói như thể những ngày tháng của ông không còn nhiều.
“Việc này…”
“Ta biết ngươi muốn nói gì, Hùng Việt đang hôn mê, Mỹ An tính tình không tốt, không thể dạy. Suy đi xét lại, ta vẫn muốn truyền cho ngươi.”
Hùng Vũ khẳng định khiến Đằng Long khẽ cúi mặt xuống đất hổ thẹn.
“Tôi đâu có tài đức gì, mong đại nhân nghĩ lại.”
“Ha ha! Ngươi không cần khiêm tốn, vả lại, ta đâu có cho không ngươi. Ta lệnh ngươi phải học, sau này dùng nó để phò giúp Tiên tộc có hiểu hay không?”
“Hụ hụ!”
Đằng Long đỡ Hùng Vũ ngồi dậy, sắc mặt của ông không được tốt cho lắm.
“Đằng Long à! Ngươi có một thân phận đặc biệt, cho nên…”
“Ngài biết thân phận của tôi ư?”
Nghe thấy câu nói của Hùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-kiem-quyen-1-thien-khai/739419/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.