Khi mở mắt ra lại, thứ đầu tiên lọt vào tầm mắt chính là hàng rào những thanh thép rắn chắc xếp chồng lên nhau, Mộc Yến Phi cố dùng hết sức lắc lắc đầu, cảnh tượng mơ hồ trước mắt từ từ rõ ràng hơn. Phía trước là cánh cửa ngục giam đen nhánh, bốn phía đều là vách tường, chung quanh yên tĩnh, một tiếng động cũng không có, tựa như cả ngục giam chỉ có một mình hắn.
Mộc Yến Phi ngồi dậy, trước mắt lay động một chút, tứ chi không có được một chút khí lực, khác với cảm giác khi bị mất đi nội công. Hắn miễn cưỡng đi tới trước cửa ngục giam, phát hiện cửa ngục giam được tạo thành từ thép *** luyện, dày khoảng hai ngón tay. Để phòng ngừa phạm nhân vượt ngục, cánh cửa ngục giam được làm tới hai lớp, đi tới gần cửa, chỉ có thể mơ hồ nhìn thấy ánh sáng từ xa hắc tới, nhưng xa hơn nữa thì không thấy được gì.
Mộc Yến Phi dựa vào vách tường ngồi xếp bằng, nhắm mắt lại, nhớ tới cảnh trước khi hắn hôn mê, đao phong bổ về phía Đào Nhiên, tâm lập tức rối loạn, vội vàng ổn định tâm tư, để bản thân trầm tĩnh lại. Đào Nhiên không có việc gì, nếu không bản thân mình không có khả năng vẫn còn sống, lại còn bị giam ở đây.
Tâm tư đã trầm định trở lại, nhớ lại từng màn xảy ra trước khi hôn mê, nếu không đoán sai, nơi này đúng là lao ngục của Vân Nam Vương, ngoại trừ hắn ra, không ai có thể có tài lực lớn đến như vậy để xây dựng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khoi-lan-thanh-tan-phi-hoa/3277831/quyen-1-chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.