Mộc Yến Phi chinh chiến quanh năm, cho nên khi ngủ cũng thường ngủ không sâu, tựa người vào đống cỏ mơ mơ màng màng một hồi, chợt phát hiện trời đã sáng, xa xa có tiếng bước chân truyền đến, hắn nhanh chóng ngồi dậy, Đào Nhiên bị hắn làm động, cũng mở mắt ra, ngay lập tức bị ôm lấy chuyển ra phía sau đống cỏ, bản thân Mộc Yến Phi cũng lăn người vào đống cỏ, phía trước dùng cỏ khô che đi, hắn vừa che xong, tiếng bước chân chợt dừng trước cửa, cánh cửa cót két mở ra, có người đi đến.
Nghe tiếng hít thở là của một kẻ không có nội lực, hắn đi vào một góc trong phòng cỏ, ôm vài thanh củi rời đi, Đào Nhiên thở phào nhẹ nhõm, đang muốn nói chuyện với Mộc Yến Phi, bị hắn lấy tay che miệng lại, chợt nghe người nọ “ồ” một tiếng, như là đã phát hiện cái gì, liền chuyển người quay lại, đi tới nơi bọn họ ẩn thân, ngồi xổm xuống, kéo kéo miếng vải bị che dưới đống cỏ ra.
Mộc Yến Phi sắc mặt biến đổi, đó là đai lưng của Đào Nhiên, tối hôm qua khi hai người thân mật thì hắn tiện tay tháo ra, quẳng ở bên cạnh, mới vừa rồi chỉ lo ẩn thân, không chú ý tới đai lưng, tai nghe người nọ chợt nín thở, thoáng dừng dừng, lại đưa tay bới đống cỏ lên, Mộc Yến Phi biết không ẩn thân được nữa, liền đứng bật dậy.
Đối phương không phòng bị, đột nhiên chứng kiến trước mặt xuất hiện hai người, sợ đến hướng lui về phía sau, Mộc Yến Phi không đợi hắn thét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khoi-lan-thanh-tan-phi-hoa/3277830/quyen-1-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.