Rốt cuộc Thẩm Hoài cũng là người xa lạ, hắn vừa đi, người trong nhà liền nói chuyện thoải mái hơn.
Dương Hải Bằng nắm chặt Triệu Đông hỏi: “Xưởng thép Mai Khê là hố ***, điều này cậu rõ hơn ai hết, sao giờ lại đáp ứng hắn nhảy vào đó?”
Thẩm Hoài đã nói rõ không được đem chuyện Đàm Khải Bình lộ ra ngoài, Triệu Đông chỉ đành hàm hồ đá bóng sang chỗ Hùng Văn Bân: “Tôi tin tưởng vào phán đoán của lão Hùng…”
“Triệu Đông tới Mai Khê có khi cũng là một cơ hội…” Hùng Văn Bân giải thích thay Triệu Đông: “Vấn đề của xưởng thép ở Mai Khê nhìn qua có vẻ khá nghiêm trọng nhưng muốn xử lý thì tương đối linh hoạt. Hơn nữa xưởng thép thành phố là xí nghiệp trọng điểm, quyền tự chủ kinh doanh rất kém, bổ nhiệm ban quản lý từ lớn đều nhỏ đều phải được thị ủy thông qua, trong tương lai gần có ở lại cũng khó mà làm nên chuyện. Không bằng theo Thẩm Hoài xông ra ngoài một lần.”
Lý do mà Hùng Văn Bân đưa ra không quá thuyết phục, nhưng uy tín của hắn rất cao, hắn nói thế khiến mọi người đều cảm thấy Triệu Đông nên cân nhắc về chuyện đến Mai Khê.
Ngược lại Chu Minh mới là người nhắc đến vấn đề then chốt: “Vừa rồi Thẩm thư ký cũng nói, hắn đến Mai Khê cùng lắm là làm phó bí thư đảng ủy, đừng nói ô dù cậu ta mất rồi, cho dù ô dù chưa mất, một phó bí thư đảng ủy cũng rất khó can thiệp trực tiếp đến sắp xếp nhân sự của xí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166446/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.