Bắc qua sông Mai Khê là một cây cầu xi-măng được xây dựng từ thập niên 60, trải qua gần ba mươi năm mưa dập gió vùi, mặt cầu đã lỗ chỗ đầy ổ gà, xi măng hai bên thành cầu bị tróc ra thành những gân thép gỉ loang lổ, nhiều chỗ trên thành lan can bị gãy, mặt cầu chật hẹp khiến nó miễn cưỡng lắm mới có thể cho hai làn xe tải cỡ lớn đồng thời chạy qua....
Thẩm Hoài dắt xe đạp, đứng trên cầu Mai Khê dõi mắt nhìn ra xa xa.
Phần đất phía tây cầu thuộc về khu Đường Ấp, từ đây đi về phía đó là con đường Bách Dầu rộng thoáng do thị ủy rót vốn xây dựng; phần đất phía đông cầu chính là thị trấn Mai Khê, đi về phía đó lại chỉ là một con đường đất cuộn đầy bụi cát.
Dựa vào giao thông đường thủy tiện lợi và giá rẻ trên sông Mai Khê, nên từ dưới chân cầu trở đi, hai bên bờ sông phân bố rất nhiều bến cảng, quanh đó là những cửa hàng cát đá, đồ gỗ và dịch vụ vận chuyển.
Chỉ có điều phần đất thuộc địa giới Mai Khê này do việc xây dựng cơ sở hạ tầng và trình độ quản lý không theo kịp nên cảnh tượng khá hỗn loạn, thậm chí rác rưởi sinh hoạt có thể thấy ở mọi nơi.
Nhưng Mai Khê có phát triển lạc hậu, có bẩn loạn đến đâu thì mỗi lần đặt chân lên mảnh đất này, trong lòng Thẩm Hoài đều cảm thấy thân thiết, từng đứa trẻ chăn trâu chơi đùa bên bãi sông hay tiếng chim chóc ríu rít quanh đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166444/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.