Để đám Từ Khê Đình, Triệu Đông ở lại bàn bạc phương án chỉnh đốn trong phòng hội nghị, Thẩm Hoài lên lầu, bước vào phòng làm việc dành cho xưởng trưởng.
Bàn gỗ tếch, vừa nhìn là biết hàng cao cấp, chậu bonsai kim tiền, đúng theo phong cách của tiền xưởng trưởng Đỗ Kiến.
Đồ đạc riêng tư của Đỗ Kiến đã được dọn đi, văn kiện bày trên tủ khá chỉnh tề, nhưng từ bề ngoài thế này không thể kết luận được có thiếu thứ gì không. Lịch hẹn, lịch gặp gỡ đối tác đặt ngay trên bàn làm việc, hôm nay Thẩm Hoài chưa có thời gian để xem, mà cũng không quá quan tâm, rốt cuộc kẻ phụ trách giao tiếp trước đây là tay chân thân tín của Đỗ Kiến.
“Thẩm xưởng trưởng…”
Thẩm Hoài đặt lịch công tác xuống, quay đầu lại, thấy là lái xe cho Đỗ Kiến, có điều không nhớ ra tên họ hắn là gì, hình như chưa có ai nhắc đến tên người này với mình, bèn hỏi: “Anh là?”
“Tôi là Thiệu Chinh, trước đây là lái xe cho Đỗ xưởng trưởng.” Thiệu Chinh đem chìa khóa trong tay ra, nói: “Đây là chìa xe Passat, Đỗ chủ nhiệm nói đem giao cho ngài. Dưới ban bảo an có hai tài xế trực thường xuyên, Thẩm xưởng trưởng xem chọn ai làm tài xế riêng thì thích hợp, hay là đợi đến mai?”
Thẩm Hoài nhìn chìa khóa trong tay Thiệu Chinh, Đỗ chủ nhiệm trong lời Thiệu Chinh vừa nói là chủ nhiệm văn phòng xưởng Đỗ Quý, em họ Đỗ Kiến, cũng là tay chân thân tín của Đỗ Kiến trong xưởng.
Đại khái chắc tự biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166392/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.