Dưới đại sảnh khách sạn Anh Hoàng, trừ cửa chính bằng pha lê ra, hai bên cũng đều là cửa kính nhìn thẳng được ra ngoài.
Qua lớp kính, Dương Lệ Lệ thấy rõ đám người Viên Hồng Quân chia nhau lên hai chiếc xe rời đi, còn Thẩm Hoài vẫn đứng trên bãi đỗ xe, nhởn nhơ hút thuốc.
Tuy Thẩm Hoài không có biểu thị gì, thậm chí mắt cũng không nhìn sang, nhưng Dương Lệ Lệ biết hắn đang đợi mình đi ra.
Trong lòng nàng “lộp bộp” một tiếng, vừa rồi còn mặt lạnh không để ý, giờ lại muốn nàng chạy một mình ra xin lỗi, đây là có ý gì?
Trong Anh Hoàng, Dương Lệ Lệ chỉ phụ trách quan hệ, mời chào khách hàng, tính là có công ăn việc làm nghiêm chỉnh. Nhưng bởi lâu ngày làm việc trong môi trường đầy quyền quý, tham sắc háo lợi, mắt thấy tai nghe rất nhiều chuyện, đối với thủ đoạn dơ bẩn và ngoan độc này, nàng hiểu rất rõ ràng.
Thằng mất dạy này muốn gì ở mình, trong lòng Dương Lệ Lệ cũng biết, chỉ sợ ra đó không phải đơn giản để hắn mò mò hai ba lượt là xong chuyện, nhưng chẳng lẽ nàng không ra mà được ư?
Dương Lệ Lệ hoảng loạn nhìn sang nhân viên làm việc trong đại sảnh, ở đây không ai có thể giúp được nàng.
Lúc này Thẩm Hoài đã hút xong điếu thuốc, Dương Lệ Lệ thấy hắn ném đầu lọc xuống đất, di di mũi giày dập đóm tàn, tiếp đó mở cửa xe chui vào trong.
Trong lòng Dương Lệ Lệ chỉ khấn trời khấn đất mong mình hiểu sai rồi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3166208/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.