Trong hẻm có mấy chiếc lều tạm lợp bằng vải nilon, vén rèm lên, trong lán tràn khắp hơi nóng hôi hổi, mang theo mùi thịt dê nướng thơm phức, khiến ai ngửi thấy cũng phải chảy nước miếng.
Thẩm Hoài xoa xoa tay ngồi lên ghế nhựa, trước một chiếc bàn trống, Thiệu Chinh lại quầy gọi món, thịt dê nướng, tiết dê xào đậu hủ, hành tây nấu gan, một tô canh mỳ, lại mang một đĩa đậu Ngũ Hương và một hũ Hoàng Tửu ra trước.
Một ly Hoàng Tửu xuống bụng, cảm giác ấm hẳn lên, Thẩm Hoài và Dương Hải Bằng đều hô to sảng khoái.
Dương Hải Bằng gọi Thiệu Chinh nói: “Cứ để xe ngoài kia, anh vào uống cùng luôn, một bồn dê nướng lớn thế này, có anh nữa mới ăn hết được…”
Miệng Thẩm Hoài nhồm nhoàm thịt dê, quay cười lấy ra thêm một chén cho Thiệu Chinh… Dương Hải Bằng đã ăn cơm tối rồi, lần này kéo đi ăn khuya chủ yếu là phục vụ hắn và Thiệu Chinh, cả chiều lẫn tối bận rộn trong xưởng cơ khí, đói đến hoa cả mắt, phải có thứ gì đó lót dạ, ấm bụng mới được.
Triệu Ích Thành vén rèm đi vào, Dương Hải Bằng nuốt vội miếng thịt, vẫy tay gọi: “Lão Triệu, bọn tôi ở đây!”
Triệu Ích Thành thấy hai người Thẩm Hoài, Thiệu Chinh cũng ở trong quán, trước là hơi sững, sau mới tươi cười chạy lại, nói: “Thấy xe Thẩm khu trưởng dừng ở ngoài ngõ, hóa ra anh cũng ngồi ở đây…”
“Không dặn Hải Bằng thuyết minh rõ với Triệu xưởng trưởng, thực tế cũng không có gì, trời rét, muốn mời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165888/chuong-306.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.