Thẩm Hoài nhìn Triệu Ích Thành ngồi đó mải suy tư, biết để ban quản lý chuyển từ ủy nhiệm sang tuyển dụng khiến hắn rất bực tức, nhất thời khó mà tiếp nhận.
Là xưởng trưởng, Triệu Ích Thành cũng đồng thời là cán bộ cấp phó xứ, nếu có ô dù đủ mạnh, hắn hoàn toàn có thể từ cái xưởng “thoi thóp” này điều xuống khu huyện, hoặc giả đến các cơ quan cấp ti cục thuộc thành phố làm phó huyện hoặc lãnh đạo cục; trong khi tiếp nhận điều kiện cải chế của Thẩm Hoài, đồng nghĩa với hắn lấp chết luôn đường lui của bản thân.
Thẩm Hoài cười, nói: “Liên quan đến cải cách xí nghiệp quốc doanh, gần hai năm nay công tác thí điểm cổ phần hóa mới có một chút tiến triển mang tính thực tế, trong vấn đề này, Đông Hoa càng lạc hậu hơn nhiều thành phố khác trong vùng và trong nước. Nhưng nói đến cải cách cổ phần hóa là cải cách quyền sở hữu, điều này kỳ thực không mới mẻ gì. Hùn vốn, xí nghiệp nước ngoài tiến vào TQ đã có lịch sử hơn 10 năm, như dự án hợp tác giữa thị thép và Fuji, nói đến cùng là hợp doanh trên cơ sở tài sản, mà không phải hợp doanh trên cơ sở nắm quyền kinh doanh. Dân doanh góp cổ phần vào xí nghiệp sớm đã được mặc nhận, phân hưởng cổ tức và có quyền quyết sách kinh doanh đã là thực tế… Giờ đến lượt xí nghiệp quốc doanh cũng là điều hiển nhiên. Có điều, bởi liên quan đến vấn đề ý thức hình thái, liên quan đến “họ tư” hay “họ xã” nên công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-khi-quan-truong/3165886/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.