Tại phòng học số một, Phùng Thanh Thanh và Dương Bảo Nghi nhận được vũ khí, giải quyết nhanh gọn lẹ bọn dơi hút máu và ác linh, nhưng mãi vẫn không tìm được ác linh oán khí nặng mà Phùng Ngọc Nhi nói tới.
Trong lúc hai người còn đang lo đến chết đi sống lại, đột nhiên từ cửa sổ phóng vút vào một con mèo đen bóng mượt.
Phùng Thanh Thanh vui mừng hô to: “Nguyệt Nhi!”
Nguyệt Nhi chính là linh thú khi xưa mới vào công ty, tổng bộ đã gửi cho cô nàng, phải vất vã lắm Phùng Thanh Thanh mới thu phục được chú mèo hoang này.
“Ngao eo~ “Chú mèo nhỏ nhanh như chớp chạy đến cọ cọ chân Phùng Thanh Thanh.
“Đừng cọ nữa! Bây giờ không phải lúc cho mày nhỏng nhẽo đâu!” Phùng Thanh Thanh mất kiêng nhẫn bế xốc nó lên tay, mắng nhẹ vài câu: “Mau mau giúp tao, đánh hơi xem oán khí thoát ra từ đâu!”
Dương Bảo Nghi chướng mắt nhảy sang một bên, an tọa ngồi trên một cái bàn học. có tiểu thú cưng này rồi, việc còn lại không còn khó nửa, cứ để cho Thanh Thanh giải quyết đi! Mà nếu Phùng Ngọc Nhi đã nói bên cô nàng gặp nguy hiểm thì chắc chắn nguy to rồi. Phùng Ngọc Nhi này cứng nhất chính là cái miệng, có vấn đề gì cũng nói không sao. Một khi cô nàng đó mà nói có sao, chính là nguy hiểm đến tính mạng, không còn cách nào tự mình giải quyết mới cầu cứu người khác.
******
Bên này, Dịch Vương Thiên Anh và Vương Thiên Minh hít thở không thông nhìn theo cánh cửa từ từ mở ra. Cô nàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoc-so-sau/37390/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.