Cả yến hội lầm vào trong yên tĩnh, thậm chí tất cả mpji người đều vội vàng cúi đầu thấp xuống, càng không dám thở mạnh.
Quân Lâm Ngọc đi xuống đài, mọi người ở đây đều cho là hắn muốn trừng phạt Đỗ Châu ngu ngốc. Không ngờ, hắn lại đến trước mặt Phượng Vô Song, mắt chứa ý cười, vươn tay, dắt Phượng Vô Song đi ra ngoài.
Phượng Vô Song nhất thời sửng sốt, nàng lại không cự tuyệt nam nhân này dắt nàng đi, đây là có ý gì? Nàng không phải là người sạch sẽ không thích người khác đụng chạm trong truyền thuyết sao?
Có người lén cười trộm sau lưng bọn họ, Đỗ Châu này thật là có mắt không tròng, tự mình đa tình, người ta căn bản còn không buồn liếc nàng ta một cái, phụ thân Đỗ Châu cũng đang suy nghĩ, nguy hiểm thật, nha đầu chết tiệt kia, thiếu chút nữa đã hại Đỗ gia thê thảm. Đỗ Châu nhắm mắt tức giận, hai mắt giận đến mức bị nước mắt che phủ.
Ai ngờ, một giây kế tiếp, không ai còn có thể cười được nữa.
“Đỗ gia, diệt!”
Quân Lâm Ngọc rất bình tĩnh nói ra một câu này, nhưng, người thật sự hiểu rõ hắn, mới biết được hắn càng bình tĩnh, càng đại biểu cho bão táp mãnh liệt.
Không chờ bọn họ kịp phản ứng, Quân Lâm Ngọc đã mang theo Phượng Vô Song rời khỏi cửa lớn, mọi người giống như chim sợ ná, vội vàng cáo lui, chỉ còn lại một nhà Đỗ gia và Hoàng thượng, mấy người Hoàng hậu lưu lại.
“Ba!” Lại bộ thị lang Đỗ đại nhân hưng hăng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoa-vo-song-cung-chieu-doc-phi/2187157/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.