Tất cả các đại thần của thế hệ trước trong đại phòng đều lộ ra vẻ hoảng sợ, sao người nọ lại đến đây? Liên tưởng đến “Mạc tà kiếm” của người nọ nằm trong tay Phượng Vô Song, cái này là có ý gì? Ai cũng biết “Mạc Tà kiếm” là vật bất ly thân của người nọ, mọi người bắt đầu suy đoán, chẳng lẽ Phượng nhị tiểu thư có quan hệ gì với người nọ?
Vào giờ phút này ngay cả Quốc chủ Bắc Thần quốc Hiên Viên Ngạo Thiên cũng không khỏi lau mồ hôi trên trán, nguy hiểm thật, may mà hắn chưa nói hết tịch biên gia sản giết kẻ phạm tội.
Nếu không, người bị tịch biên gia sản giết kẻ phạm tội chính là bản thân hắn, Hiên Viên Ngạo Thiên không có chút nghi ngờ nào.
Chỉ có thể nói, danh tiếng của người nọ ở trên toàn bộ đại lục thật sự là quá lớn, không ngường nào có thể dễ dàng khiêu khích.
Phượng Vô Song thật sự không hiểu tại sao mọi người lại có vẻ mặt như vậy, hình như có liên quan gì đến thanh kiếm trong tay nàng? Dĩ nhiên nàng cũng nghe được câu nói “A? Hình như bản quân đến muộn, bỏ lỡ một cuộc vui” kia! Chẳng lẽ là nam tử ngày đó? Rốt cuộc nam tử đó là ai?
Không lâu sau, chợt có một ánh sáng trắng, sáng trong như ngọc, thanh khiết quý khí, từ trên trời giáng xuống, tiếp theo là một ánh sáng đen, hình bóng quỷ dị. Đợi đến khi bọn họ đứng vững trên mặt đất, mọi người đều quỳ xuống, bao gồm cả Hiên Viên Ngạo Thiên, nhưng, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-hoa-vo-song-cung-chieu-doc-phi/2187155/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.