Những ngày sau đó Cố Hạ Mẫn vẫn đi làm như bình thường. Chỉ duy nhất có một điều bất bình thường đó là...
"Trợ lý Tôn, anh có muốn lấy lương tháng nữa hay không?"- Cố Hạ Mẫn từ trong phòng làm việc nói vọng ra ngoài.
Tôn Minh bên ngoài nghe giọng nạt lộ của nữ ma đầu nhà mình vội đẩy cửa chạy vào.
Cố Hạ Mẫn ngồi trên bàn ném bó hoa xuống đất quát: "Tôi mượn cậu đem thứ rác rưởi này vào phòng tôi?"
Tôn Minh nhặt bó hoa dưới đất nên hơi sợ nói: "Nhưng là từ Nhan thiếu gửi, tôi..."
"Anh cút sang bên đó mà làm việc cho hắn!"- không để anh ta nói hết câu Cố Hạ Mẫn đã quát.
Mà cái tên họ Nhan gì gì đó có phải bị cửa kẹp cho hỏng đầu luôn rồi không? Từ sau cái hôm ở khách sạn đến nay ngày nào hắn cũng gửi một bó hoa đến văn phòng của cô. Thật muốn ném hắn cho cá mập nhai luôn cho rồi.
"Tổ tông của tôi ơi, em làm gì mà chút giận lên trợ lý thế hả?"- Cố Hạ Nghiệp từ đâu nhảy vào nói.
Tôn Minh nhìn thấy cứu binh tới liền thầm cảm ơn. Hai năm qua không nhờ người này thì anh ta không biết bị đuổi việc bao nhiêu lần nữa.
Từ lúc tiếp nhận công việc của Phong Hàn Thần thì cô luôn bị stress quá mức. Thỉnh thoảng cô cũng sẽ nổi cáu vì những chuyện nhỏ như hôm nay vậy.
"Cậu ra ngoài đi. Cậu đứng đây một hồi con nhóc này sẽ dỡ nóc của cái công ty này ra mất."- Cố Hạ Nghiệp vỗ vai Tôn Minh nói đùa.
"Vâng!"-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-han-than-doi-nay-anh-chi-co-the-thuoc-ve-em/1815087/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.