Ngõ Huỳnh hoa nơi thành Nam, là một con đường nhỏ bình thường không có gì lạ trong Tướng Quân trấn. Trước không có quán rượu trà lâu, sau không có tiệm vải, hoa phường, chỉ có vài ngôi nhà tường đất mái ngói cũ kỹ, hai bên chừng chục hộ gia đình. Vài năm này chiến sự gia tăng, người trong trấn bỏ đi không ít, đầu ngõ chỉ còn lại có hai ba hộ mẹ goá con côi; căn nhà có tường viện bao quanh trong cùng kia chính là nơi ở của Thẩm tiên sinh.
Nghe nói Thẩm tiên sinh tuổi gần hoa giáp (*),nhưng thân thể nhanh nhẹn, tinh thần cũng tốt, ở đây đã hơn nửa năm, tuy rằng không hay ra khỏi cửa, nhưng nhà ai có chuyện lớn chuyện nhỏ gì, đi xin hắn lời khuyên hẳn không sai. Chỉ là hai ngày nay Thẩm tiên sinh bỗng nhiên nghỉ dạy, đem đám học trò thính học đều đuổi về nhà, nói là bị bệnh muốn tĩnh dưỡng. Có người mang trứng gà bánh gạo đến thăm, cũng đồng loạt được ăn “bế môn canh”.(**)
[(*) hoa giáp: là một vòng tuần hoàn của thiên can (12 năm),chỗ này nói tắt của “lục thập hoa giáp” đại khái gần 60 tuổi]
[(**) bế môn canh: bị đóng cửa từ chối tiếp khách]
Sở Tích Vi cùng Diệp Phù Sinh hỏi thăm xong, liền tùy tiện dùng chút cơm canh, thừa dịp sắc trời còn chưa tối, quẹo vài cái liền tiến vào con ngõ nhỏ.
Trước mắt thời tiết cuối thu, từ phía trong tường viện của Thẩm gia ló lên một cây cổ thụ ở trong gió lạnh rung rinh, lá vàng khô rơi xuống đầy đất cũng không người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dao/586785/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.