Editor: Ổ Xù Già
Tạ Ly nghĩ chắc năm nay mình bị sao Thái Tuế chiếu, nếu có thể còn sống thoát ra ngoài, cậu nhất định sẽ tự dội cho mình một bồn máu chó mực.
Khi nãy cậu mơ mơ hồ hồ bị cơ quan đẩy vào căn phòng đá, ngay cả đao cậu cũng mang ra đập cửa nãy giờ rồi, kết quả lại chẳng có chút tác dụng gì. Cậu sợ hãi, hoang mang tột độ.
Diệp Phù Sinh suy tính rất hoàn hảo, trong tối tai mắt y minh mẫn, nghe tiếng gió hú phía sau cánh cửa, đoán đó là một gian phòng trống, lại thấy có kẻ địch ở đây, bèn dứt khoát đưa Tạ Ly ra khỏi cuộc chiến, chờ giải quyết phiền toái xong sẽ đi tìm. Tiếc là trên đời này ngoài trẻ ngoan ra vẫn còn nhiều đứa nghịch ngợm, không chịu nghe lời.
Tạ Ly còn nhỏ, lại chưa từng trải sự đời, cho nên đúng là có chút bản lĩnh — tự đi tìm đường chết.
Thấy đập cửa không có tác dụng, Tạ Ly dứt khoát đi tìm đường khác. Cậu không biết nơi này bố trí thế nào, cũng không có đèn đuốc gì, đành chạy tới chạy lui trong tối như con ruồi không mục đích. Cũng nhờ cậu to gan, tìm được một phần tường hở gạch, đúng là mèo mù vớ phải chuột chết. Sau khi đánh rớt bảy viên gạch, Tạ Ly nhìn vị trí của bảy viên gạch nọ một chốc, sau đó dứt khoát tung ngay một chưởng.
Mấy viên gạch bị thế chưởng làm hõm vào, ‘ùynh’ một tiếng thật lớn. Tạ Ly nhanh chóng lăn sang một bên né tránh, vách tường sụp một nửa, một luồng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dao/586756/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.