Edit: Ổ Xù già
Vọng Hải triều quả là danh bất hư truyền.
Trông thấy mặt sông cách mình ngày càng gần, một tay Diệp Phù Sinh ôm Tạ Ly vào lòng, một tay đánh chưởng xuống nước định bụng tạo thành cột nước và lực đẩy thay đổi tư thế rơi xuống. Không ngờ sức chưởng lại chìm sâu xuống đáy sông, không có chút phản ứng gì. Y mắng thầm một câu tiêu rồi, chỉ kịp quát Tạ Ly nín thở, hai người đã rơi vào trong nước.
Dòng nước cuồn cuộn từ bốn phương tám hướng kéo tới, cứ như đang muốn giải quyết chút rắc rối bỗng dưng xuất hiện, trả lại sự bình lặng vốn có cho dòng sông. Không may một cái là dưới nước còn có lực hút cực mạnh, gần như tạo thành một dòng xoáy ngầm. Diệp Phù Sinh giữ chặt Tạ Ly, hai người bị dòng xoáy ngầm hút xuống, xoay mòng mòng, không biết qua bao lâu lưng y mới đụng vào một tảng đá, đau buốt.
Sức nước quanh đó giảm đi, nhờ vào đôi mắt chỉ sáng trong đêm đen của mình, Diệp Phù Sinh mới có thể nhìn rõ đây là một huyệt động dưới nước. Bên trong quanh co, gấp khúc, lại có nhiều khe nhỏ phân đi dòng chảy mới để hai người họ có cơ hội nghỉ ngơi, bằng không sợ là đã làm mồi cho cá thật rồi.
Gặp nạn này, cái chân có tật của y lại đau thấu xương, vậy mà ngay cả cái nhíu mày cũng chưa thấy. Y sờ sờ phát hiện túi gấm vẫn còn trong ngực, lại thấy Tạ Ly đang ngẩng đầu lên nhìn mình, y mới thở phào một hơi.
Tên nhóc con ấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phong-dao/586755/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.